Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

Tốt là giỏi!



1-
Giáo dục Bhutan không đặt nặng việc các em phải là những học sinh giỏi, họ muốn các em sẽ là những công dân tốt.

2-
A! Có một nơi chốn thế ư!
Cảm động làm sao khi đọc một lời ngắn ngủi này.
Thật ra phải giỏi lắm (xin hiểu chữ giỏi này, không phải là học giỏi làm giỏi…) mới là một người tốt. Làm người tốt khó hơn làm người giỏi!

3- Bạn hỏi: - định đi thăm đất nước đó à.
- Không, mình chỉ ước lượng xem đọc câu đó mảnh đất tâm của mình thế nào thôi.


Mỗi người có một mảnh đất, xây dựng nó bình ổn, thì người sống cạnh mới bình ổn. Đất Tâm lao đao quay cuồng thì chỉ đem cái lao đao quay cuồng đó theo bước chân của mình mà thôi.

Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

Có bao giờ nghĩ

1- Có những điều thật bất ngờ, chưa bao giờ nghĩ tới, như đọc một câu sau đây:


2- Mới biết trong cuộc đời chúng ta đã nhờ bạn bè biết bao lần lau nước mắt cho mình, mà mình không biết.

3- Với những khó khăn đang gặp phải, được sự an ủi, khuyến khích, chỉ vẻ... là những bàn tay đưa chúng ta qua những đoạn đường khó qua.

4- Và cuối cùng ...

Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

Đọc một tin cũ




1- Đôi lúc buồn cười cho chính mình, đọc mẩu tin về Phạm Duy đã mất. Trong trí nhớ có nghe tin này lần nào chưa nhỉ.
Chủ Nhật 27 tháng Một 2013!

Khá lâu rồi mà, trí nhớ đến lúc nào đó, sẽ dần dà chỉ còn để nhớ kỷ niệm! Nếu không ý thức sớm để thường nhớ một điều!

Hiện tại, những tin tức gần thì sẽ chợt nhớ chợt quên. Hứa hẹn điều gì, có thể trở thành người thất hứa bất đắc dĩ. Thất hứa mà không biết mình thất hứa, chỉ bởi đã quên lời hứa!

2- Nếu nhắc đến nhạc sĩ Phạm Duy, bài nào sẽ nghĩ đến mà không cần suy nghĩ.

Đọng lại trong trí nhớ lại là bài "Trở về mái nhà xưa", có thể vì dạo sau này chỉ còn nghe bài đó là thích hợp cho hoàn cảnh đời nhất. 

3- Thôi thì tiễn người nhạc sĩ một thời vang bóng, với bài "Trở về mái nhà xưa" lại là thích hợp.

4- Trong sâu thẳm, có lẽ bài đó được nghe một người bạn thân hát tặng ngày tiễn biệt, nên thành ra kỷ niệm riêng mà nhớ Phạm Duy chăng.
... Giọt mưa đã gieo trên thềm nhà. Người ngồi im bóng. Lắng nghe tháng ngày qua.

5- Mới biết, tâm rất nhiều điều khó nhận ra, nếu nhìn phơn phớt,  khó mà nhận biết đầu mối của mọi lời nói hay hành động.

Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

ngày 6 tháng 6


1- Hôm nay thức 6 ngày 6 tháng 6, nếu là năm 2006 thì còn đặc biệt hơn! Nhưng năm nay 2014 mà! 

Một cái gì đó đặc biệt, bất ngờ. Có thể làm đời sống vui tươi sống động hơn, nhưng đôi khi cái bất ngờ lại làm đảo lộn tất cả dự định.

2- Có người thích dành cho bạn mình những ngạc nhiên, bất ngờ. Cũng có người sợ sự ngạc nhiên bất ngờ. Bởi vì được hay mất ở sự bất ngờ, khó mà biết được.

3- Kể chuyện:
Có một người bạn,  mai nhóm đi chơi, bạn ấy bảo không đi, ngày mai trước giờ khởi hành một chút, bạn ấy xuất hiện, bảo muốn dành bất ngờ cho nhóm.
Vị đoàn trưởng không được vui lắm, lát trên đường nghe bảo nhỏ, mai mốt đừng làm vậy, tạo bất ngờ đôi khi không hay đâu.

Có người bảo trưởng đoàn khó tính. Chuyện rồi qua.

Năm sau bạn ấy có dịp đi chơi xa, chưa hết ngày đã nghe tin báo bất ngờ, bạn bị đột biến tại phi trường, đưa vào bệnh viện, và không qua khỏi được. 

4- Lúc đó những người cùng nhóm, trầm ngâm, ừ nhỉ đôi khi đừng dành cho nhau những bất ngờ, có lẽ vẫn hay hơn!

5- Có những bất ngờ, không dự định dành cho nhau. Nhân duyên trùng trùng đã đưa đến quá nhiều bất ngờ rồi! Có lẽ mình cũng không nên gây thêm bất ngờ!

Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

mùng 5 tháng 5

1- Mùng 5 tháng năm, và bánh ú nước tro gắn liền với nhau. Tuổi nhỏ chỉ biết đó là ngày được ăn bánh ú lá tre! Bánh trong, không có nhân, chấm với đường… Mùng 5 tháng 5 chỉ là vậy.

2- Lớn lên biết thêm đó là ngày Khuất Nguyên trầm mình nơi sông Mịch La, tâm tình Khuất Nguyên mấy trăm năm còn đó. Nó như cái bóng của tâm tình uẩn khuất nơi mỗi người trong đời sống.
Những điều không thể nói, không thể bày tỏ và đành lặng im chìm sâu trong lòng, bên cạnh đời sống vô tình trôi.
3-
Ông lão đánh cá nghe nói tủm tỉm cười, quay bơi chèo đi rồi hát rằng:
Sông Thương nước chảy trong veo.
Thì ta đem giặt cái lèo mũ ta
Sông Thương nước đục phù sa
Thì ta lội xuống để mà rửa chân.
4-
Câu chuyện này được luận bàn, và câu kết cho mỗi lần bàn đến, mỗi lần một khác.

Cho đến lúc hiểu rõ tâm mình, mới biết nên thế nào.