![]() |
Đất Bắc 2-2016 |
Nhìn hoa thì cứ nghĩ là hoa
trà, bèn khen xứ này lạnh hoa trà đẹp hơn trong nam. Bạn đi bên cạnh huých một
cái, Hải đường đó!
Hải đường! trí nhớ thoáng qua.
Tên hải đường có một cái gì đẹp trong trí nhớ.
Cố gắng nhớ hóa ra chỉ là nhớ
lầm, tưởng bài thơ của Quách Tấn nói về hoa Hải đường, nhưng Quách Tấn lại nói về hoa
thược dược.
Rồi lại nghe nói, không phải
Quách Tấn mà tác giả là Quách Thoại. Tên Quách Thoại dường chưa từng có trong
ký ức.
Một chút tâm xin lỗi với kiệt tác mà đã thuộc lòng từ nhỏ, chỉ là không biết tác giả.
Ðứng im ngoài hàng giậuEm mỉm nụ nhiệm mầuLặng nhìn em kinh ngạcVừa thoáng nghe em hátLời ca em thiên thâuTa sụp lạy cúi đầu
(Quách Thoại)
---
Thế mới biết sự lầm lẫn trong
cuộc sống vô vàn. Và khi đoan chắc là mình đúng trong sự tranh luận, đôi khi dừng
lại suy nghĩ và tra cứu, nhờ biết mình rất nhiều lần lầm lẫn. Tuy rằng có những
lần lầm lẫn không tai hại gì, nhưng nếu không để ý sẽ có ngày vì những ngộ nhận
của chính mình gây tan tác cho người.
------
Và nhớ nhà thơ Quách Tấn trong câu thơ:
Bờ nghiêng lau lách bóng sương lồng,
Trăng muộn màng canh cánh mặt sông.
Đời nửa khói mây chìm bóng mộng,
Gọi đò một tiếng lạnh hư không!