1- Nhận được tin báo thân mẫu bạn mất, đám tang chưa xong, mở email,
được tin thân phụ một người bạn thân vừa ra đi. Cách đại dương nên không đến
tiễn đưa, gởi một lời cầu nguyện cho người ra đi đến cõi an bình.
2. Đang bận sắp đặt, đón tiếp, chia buồn đáp từ… thì một vị thầy gọi lại
gần bảo : Tự nhắc mình trước cảnh này đi.
3. Giật mình! Như một canh bạc, ai cũng biết lao vào sẽ thua, nhưng lúc
nào cũng mong mình thắng, cho đến khi chẳng còn gì trong tay ngoài nợ nần.
Lạ thật!
Ai đó rời cõi đời, chứ mình thì không nghĩ sẽ đến lúc ra đi, chỉ đem
theo nợ nần đang vay mượn bởi những xử sự bất giác với nhau.
Lằn ranh giữa sáng và tối là bao!