Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

Cũng cần nghỉ ngơi đôi chút


thỉnh thoảng mây qua
để người ngắm trăng
nghỉ ngơi đôi mắt
(Basho)

Thiệt bất ngờ, khi đọc bài thơ này trong blog một người bạn.

Đang bệnh, đọc bài thơ này bỗng có chút an ủi. Nếu không bệnh, giờ này đâu được nghỉ ngơi, nằm yên lơ đãng nhìn ra cửa sổ.

Nhưng, nhớ là mây chỉ bay ngang thôi nhé. Sẽ qua cơn cảm và ngồi dậy làm tiếp, như trăng sáng trên trời khi đám mây vừa bay qua.

Đôi lúc mây hơi dầy, và mưa, nên ai đó chờ trăng rằm, đành thở dài, than đôi câu:
Chờ trăng, trăng không đến
Đoạn đành bỏ cuộc vui.

Chính vậy mới thấy thơ Basho lạc quan. Cái kết lơ lửng cho nhẹ nhàng, và mỗi người theo định nghiệp riêng mà viết cái kết của riêng mình, Ngài không xen vào đời ai hết.

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

Áng mây bay ngang


Cảnh vật đang ngắm nhìn từ cao, chợt có áng mây đi ngang, mải nhìn áng mây bềnh bồng kia, không để ý cảnh bên dưới. Dần dà mây dầy hơn và cảnh vật chỉ còn là biển mây trắng.

Cảnh dưới mặt đất vẫn đấy, nhưng mây đã che.

À, cuộc sống mỗi ngày trôi qua vẫn thế, chúng ta luôn bị những áng mây tâm tư che khuất những gì đang hiện diện.

Biết rồi mây sẽ trôi đi, sẽ tan đi, nhưng vì mọi thứ chỉ biết trên ý thức, nên chẳng làm gì hơn ngoài an ủi nhau, khi thấy đương sự đã có một áng mây ai đó, đám mây suy nghĩ gì đó – giận hờn, thương đau, hạnh phúc…


Để mây tan, chờ mây tan là khi chưa hiểu, đã hiểu rồi, thì sao nhỉ!