Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

Đời qua suông


1-
In bức tranh có câu này để trước bàn, có lẽ đương sự muốn nhắc chính mình, quan sát cơn phiền muộn, thay vì chạy trốn hay tìm quên.

2- Trong cuộc chiến dai dẳng thầm lặng. Bất ngờ đọc một lời đối thoại.
Một học trò hỏi thầy: Khi nào con để đời con qua suông?
Thầy bảo: Khi anh để mình đau khổ!
3- Bạn thở dài nói: Hóa ra mình đã để đời mình trôi qua suông mà không hay!

4- Tự dưng nỗi phiền muộn lâu nay nhẹ tênh!