Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

Chỉ tại cây gậy


Có mẩu ngữ lục ngắn của ngài Vân Môn:

Sư thượng đường, đưa cây gậy trong tay lên bảo chúng: : “Phàm phu gọi nó là thật, Nhị thừa phân tích gọi nó là không, Duyên giác gọi nó là huyễn có, Bồ Tát thì đương thể tức không, Thiền gia thì thấy cây gậy gọi là cây gậy, đi chỉ đi, ngồi chỉ ngồi, không được động đến." 

Còn một câu nữa: "Gọi là cây gậy, chạm đến liền mù”

Và bây giờ chỉ vì một cây gậy để tặng mà sóng gió nổi lên, tâm ai cũng cuồn cuộn, cho rằng mình đúng, mình có lý… nên thành vô lý trước mắt người khác! Chuyện gì mà đã chạm đến liền mù mờ chẳng biết nên thế nào là phải!

Thôi thì đọc thêm: Vân Môn cầm cây gậy chỉ chúng nói: Cây gậy hóa làm rồng, nuốt hết càn khôn rồi vậy, núi sông đất liền chỗ nào được ?

Có chỗ nào được, chỉ vì chúng ta ai cũng giành chỗ được, mà gậy hóa rồng nuốt hết càn khôn rồi, rồng nuốt trời đất, còn mọi chuyện thì nuốt hết trí khôn của chính mình!


Đành giải tán vậy!