Thứ Hai, 11 tháng 7, 2016

Sống... không thật
















Em bảo em rất sợ sống gần những người sống không thật.
Nhưng những người đó, không hề biết rằng họ đang bị em quy tội “không thật”, họ vẫn cho rằng họ sống hết lòng, nhưng vẫn không hiểu sao…!
Cá tính mỗi người, rất là khó nói, và hình như cá tính của mình chỉ để người bên cạnh “hiểu” và thẩm định rồi nói cho mình nghe. Rồi phải nghe mình bào chữa, rằng mình không hề như thế.
May nhờ chúng ta cho rằng mình “nhìn thấu” tâm người kia, mới tự giật mình, hóa ra chính mình cũng khó mà “sống thật”. Nghĩ cho cùng, có ai là sống thật hoàn toàn đâu, kể cả những người cho rằng mình luôn nói thật, nhưng chỉ nói thẳng và thật về những lỗi lầm của người theo cái nhìn riêng của mình, vì sợ không được đồng ý, nên mình phải kể cho nhiều người để lấy đủ những lời đồng ý, xác nhận rằng mình nghĩ đúng.
Còn chính mình thì biết bao nhiều điều “không thể nói thật”.
Qua câu hỏi của em, có lẽ em và tôi đều tự nghĩ lại, những điều mà lâu nay luôn buộc tội cho người chung quanh mà chưa một lần thấy rằng, những lời buộc tội người, dường như buộc tội chính mình, mà không biết!